Thiên tố miên bị địa đương sàng, tàn canh thặng thang bách gia thường.
Tiếu đối nhân gian thương tang sự, khán tận thế thái đạo viêm lương.
Mạc vấn anh hùng hà xuất thân, vạn chúng nhất tâm vọng quốc cường.
Lược dịch:
Trời làm màn đất làm giường, ăn cơm thừa canh cặn khắp thiên hạ.
Mỉm cười trước chuyện nhân gian, thấu hiểu nóng lạnh lòng nhân thế.
Đừng hỏi anh hùng xuất thân từ đâu, muôn dân một lòng cầu nước mạnh.
Ăn mày tự cổ đã có, tuy cũng luyện võ phòng thân, kết bang nhập hội, tên gọi “Cái Bang”, nhưng trước sau vẫn chỉ là thuộc hạng thấp mọn trong giang hồ.
Đến tận thời loạn lạc Tống Liêu, Uông Kiếm Thông một cây Đả Cẩu Bổng trong tay, hiệu lệnh ăn mày khắp chốn, hoạch phân đà, lập trưởng lão, mấy chục năm thiên hạ Cái Bang như một đạo quân binh, khiến vương triều Tống, Liêu chấn động.
Cái Bang trở thành Thiên hạ Đệ Nhất Bang. Bắc từ Yến Kinh, Nam đến Lĩnh Nam, hùng bá Trung Nguyên, gậy vung lên vạn người hô ứng.